Dặm Đông

DẶM ĐÔNG

Một mình thủ thỉ với Đông.
Có cơn gió bấc khẽ bồng tóc mây.
Se se cái lạnh hao gầy.
Chàng sương nhỏ lệ...nàng mây chạnh lòng.

Đông thêm lạnh...má càng hồng.
Cọng mi run rẩy...đớp tròng mắt nâu.
Dế mèn gục gặc cúi đầu.
Vời nàng chuột nhắt vào tâu Đông về.

Heo may sẻ giọt lê thê.
Hững hờ khe áo...sàng sê ngực trần.
Cỏ gà dằm dặm gót chân.
Thẫn thờ nhớ nguyệt...tần ngần luyến Thu.

Bình minh chẻ ngọn mù u.
Thướt tha cành Liễu...gật gù nhánh Lan.
Quỳnh Hương hờn lẫy ánh vàng.
Để bông hoa tuyết ngỡ ngàng...khẽ tan...!

Gió Heo May

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 1 bình luận.

Ngọc Tĩnh
Đăng lúc 10:31, 25/03/2020
Tôi biết bài thơ này là của tác giả Nguyễn Hải, vậy Bút danh Gió heo may của phải của anh Nguyễn Hải không nhỉ?